01.08.2021
Cuộc sống của một nhân viên văn phòng lỡ trở thành F2!
Những ngày Hà Nội chưa bị giãn cách xã hội, cuộc sống hối hả, guồng quay công việc khiến cho tôi bị cuốn vào từ ngày này qua ngày khác. Hàng ngày dậy từ sáng sớm, chuẩn bị bữa sáng và hộp cơm trưa để mang đến văn phòng. Sau bữa sáng, tôi vội vã bon chen trên những con đường ùn tắc, tâm trạng không mấy khi thảnh thơi vì còn bận lo lắng không biết có bị muộn giờ check in không.
8h đến 17h là giờ làm việc của công ty, thật may mắn vì đồng nghiệp của tôi đều là những anh chị em không những giỏi giang mà còn nhiệt tình và hài hước. Vì thế 8 tiếng làm việc ở công ty không quá căng thẳng.
Hết giờ làm, tôi lại ùa vào dòng người đông đúc để mau chóng về nhà. Buổi tối là chuỗi những nấu nướng, chăm sóc gia đình, dọn dẹp đến khuya, vệ sinh cá nhân rồi đi ngủ lấy sức cho ngày làm việc tiếp theo.
Chuỗi ngày như vậy tiếp diễn tưởng như một thói quen khó mà thay đổi. Cho đến khi Covid tràn về, làm đảo lộn cuộc sống của tôi và tất cả mọi người.
Tôi thấy thật may mắn vì công ty đã sớm ra quyết định cho chúng tôi làm WFH trước khi Hà Nội áp dụng giãn cách xã hội nên mọi người đều đã kịp mang thiết bị về nhà để sẵn sàng tiếp tục làm việc. Và sẽ còn may hơn nữa nếu tòa nhà tôi ở không có F0, và tôi không vô tình gặp F1 khi đi ngang nhau ở cửa thang máy.
Cả khu chung cư của tôi bị khoanh vùng cách ly, cấm mọi người ra vào. Cấm luôn cả các hộ gia đình qua lại với nhau. Nhà với nhà khóa cửa tự cách ly. Thế là cả tầng chúng tôi lập nhóm chat để hỏi han tình hình của nhau. Chưa bao giờ chúng tôi trao đổi với nhau nhiều thông tin đến thế 🙂 . Chưa bao giờ chúng tôi biết về nhau và quan tâm đến nhau nhiều đến thế.
Lúc đầu tôi cũng hoang mang lắm, vì mình đang ở ngay ổ dịch rồi, hơn nữa con Covid mới lần này nghe đâu còn bá đạo hơn con cũ gấp nhiều lần, F1 rất dễ thành F0 nên tôi cũng rất dễ bị trở thành F1 . Bao nhiêu câu hỏi lẩn quẩn trong đầu: rồi F1 của tôi có thành F0 không? Liệu tình hình có kiểm soát được không? Mình sẽ đủ khỏe để đẩy lùi nó chứ? Phải loanh quanh trong phòng suốt 14 ngày thì mình sẽ làm gì đây?
Nhưng nghĩ ngợi và lo lắng mãi cũng không giải quyết được tình trạng hiện tại, chi bằng chấp nhận thực tế và lên kế hoạch tận dụng thời gian cách ly để làm điều gì đó có ích hơn nhỉ?
Yeah! Tôi có một loạt các dự định bao lâu rồi tôi không thể sắp xếp thời gian để thực hiện được thì đây là cơ hội có 1-0-2 để hoàn thành. Và tôi ngay lập tức bắt tay vào thực hiện…
Tôi có thêm thời gian học nâng cao kiến thức về chuyên ngành của tôi. Tôi đang đăng ký học một chứng chỉ test qua hệ thống học online.
Này thì nghiên cứu thêm về chế độ ăn uống khoa học. Tôi nhận ra chỉ khi cơ thể được cung cấp đủ nguyên liệu nó cần thì mới vận hành được các chức năng một cách chính xác. Chỉ khi cơ thể khỏe mạnh, có sức đề kháng tốt thì mới chống chọi lại được với virus. Vì không phải mất thời gian di chuyển đi lại nữa, nên bây giờ trước và sau giờ làm tôi có thể dành ra nhiều thời gian hơn để sắp xếp cho bữa ăn thêm bắt mắt và ngon miệng hơn. Các bạn thấy không: Cơm mùa dịch nên các suất ăn sẽ được chia theo đĩa, phải “cách ly” nhau ra, không ngồi cùng mâm như thói quen bao đời nay của người VN mình nữa.
Dù bị cấm không được ra khỏi nhà, thực phẩm ngày một cạn dần, đặc biệt là rau xanh, nhưng tôi vẫn cố gắng tận dụng tất cả những gì mình có để bữa ăn được đầy đủ dinh dưỡng và màu sắc nhất có thể. Bật mí nhé, tôi vừa học thêm được ý nghĩa dinh dưỡng của từng loại màu sắc rau củ quả: Thực phẩm màu trắng tốt cho xương, màu xanh tốt cho tế bào, màu đỏ tốt cho tim, màu cam tốt cho hệ miễn dịch/mắt, màu tím tốt cho trí não.
Bên cạnh chế độ ăn hợp lý, vận động cũng là một cách giúp giải tỏa căng thẳng, rèn luyện thể lực và trí lực, giúp tôi không những đẹp hơn mà còn kiên trì và nhẫn nại hơn. Trước đây tôi cũng biết điều đó nhưng thật khó để thực hiện đều đặn, còn bây giờ tôi có dư thời gian để tập luyện mỗi ngày, nhất là khi tôi có một chuyên gia huấn luyện ngay tại nhà rất xịn xò.
Một vài đồng nghiệp dễ thương của tôi cũng muốn có sức khỏe tốt hơn, vậy nên chúng tôi đã rủ nhau tập luyện online vào mỗi cuối tuần, cùng động viên nhau cố gắng và kiên cường hơn qua màn hình máy tính. Sự khích lệ động viên lẫn nhau khi đang bị cách ly quả thật là một nguồn động lực rất quý giá đối với mỗi người.
Bên cạnh những đồng nghiệp vẫn chia sẻ với nhau hàng ngày, tôi còn có một nguồn động lực vô cùng tuyệt vời đến từ gia đình của mình. Khi chỉ có 2 vợ chồng tôi còn mắc kẹt lại Hà Nôi, tôi cảm thấy may mắn vì bố mẹ và các con của mình đã kịp chuyển về quê, một nơi vẫn đang được an toàn. Cuối mỗi ngày, trước khi đi ngủ, chúng tôi dành cả giờ đồng hồ để gọi video call cho nhau, trao gửi sự quan tâm tới nhau qua chiếc điện thoại, kể lại cho nhau nghe về các sự kiện đã diễn ra xung quanh mình, chỉ như vậy thôi cũng đủ để một ngày cách ly của tôi kết thúc trong những niềm vui nho nhỏ.
Vậy đó, 14 ngày cách ly của tôi đang dần trôi qua, công việc vẫn tiến triển tốt, tôi vẫn “gặp được” các đồng nghiệp tuyệt vời của tôi qua màn hình máy tính vào lúc 8h sáng và 5h chiều hàng ngày, vẫn liên tục liên lạc với nhau để trao đổi công việc của dự án. Nếu cảm giác thiếu thiếu lúc này thì tôi chỉ thấy thiếu những buổi happy hour chiều thứ 5 hàng tuần mà thôi 🙂
Và tôi nhận ra rằng nhờ có 14 ngày cách ly mà tôi nhận được rất nhiều thứ: Đang hình thành được một lối sống lành mạnh giúp tôi khỏe mạnh hơn, có một tinh thần tích cực hơn khi ứng phó với những thay đổi. Có nhiều thời gian sắp xếp lại các kế hoạch hơn, quan tâm đến những người xung quanh của mình hơn. Và tôi tin với những điều đó, tôi và mọi người sẽ sớm vượt qua đại dịch này.
Chúc cả nhà luôn mạnh khỏe, bình an và có thể biến bất cứ khó khăn nào thành cơ hội nhé.
Tác giả: T.L.Khuyên
© 2021 Vareal Vietnam Co., Ltd. All rights reserved.